Cụ bà Vira Chernukha (76 tuổi) là cư dân duy nhất của ngôi làng Dementiivka (Kharkiv,ộchànhtrìnhkmtừNgavềUkrainecủacụbàtuổmorocco Ukraine) trong gần một năm qua.
Bà cho biết con cháu từng đến đây, nhưng không còn ai ở lại cả.
Bà đã trở về đây sau chuyến hành trình dài 4.000 km xuyên 3 quốc gia từ Nga, nơi bà phải nhập viện sau khi ngôi làng của Ukraine gần biên giới bị trúng bom vào tháng 2 năm ngoái. Đó là thời điểm cuộc xung đột bắt đầu.
Tên lửa nổ ngay phía ngoài cửa bếp nhà cụ.
“Tôi quay vào nhà, trong đó có một túi đựng giấy tờ và thuốc men, bên trong chứa đầy thuốc. Tôi chộp lấy chiếc túi và một chiếc khăn tắm vì người bê bết máu, không biết từ đâu chảy ra. Tôi bò ra đường và không biết ai đã tìm thấy mình. Tôi tỉnh dậy ở Belgorod trong phòng bệnh", bà Chernukha kể lại.
Bà phải ở trong bệnh viện Nga hơn 1 tháng và đôi khi phải rơi nước mắt ở đây: “Tất nhiên là tôi buồn, tôi khóc lóc, làm sao về được nhà? Họ giữ tôi ở đó một tháng rồi muốn đưa tôi đi vào trại tị nạn. Ngay cả giấy tờ cũng có sẵn ở đó để gửi tôi đến đó, đến Nga".
Con dâu của bà đã tìm thấy bà đúng lúc và các tình nguyện viên đã cố gắng giúp hai mẹ con về nhà.
Sau nỗ lực vượt biên không thành, họ đã nghĩ ra cách khác.
"Chúng tôi đi qua Latvia, Lithuania, Ba Lan đến Lviv rồi đến Vinnitsya. 7 ngày đi xe buýt nhưng tôi đã quay lại Ukraine", bà Chernukha kể.
Lực lượng Ukraine đã giành lại phần lớn khu vực trong các cuộc phản công.
Nhưng ngôi nhà của bà đã bị hư hại. Bây giờ, bà phải dành cả ngày để thu dọn những mảnh vỡ.
Bà Chernukha cho biết: “Vườn ong bị phá, ong bay đi hết, chẳng còn lại gì. Tổ ong nằm rải rác khắp vườn".
“Đây là những hố bom, tôi đang lấp chúng lại, ở đây có 15 hố bom. Thật là một cơn ác mộng", bà nói.
Bà đã sống sót qua nhiều đêm pháo kích trong ngôi nhà tạm bợ của mình kể từ khi quay trở lại ngôi làng.
Nhưng ngay cả điều đó cũng không làm bà sợ hãi.